You are here

Bản giao hưởng No.1 của Sibelius

Bản giao hưởng No.1 Mi thứ, Op.39, của Sibelius được bắt đầu sáng tác năm 1898 và kết thúc vào đầu năm 1899 khi Sibelius 33 tuổi. Tác phẩm được trình diễn lần đầu ngày 26 tháng 4 năm 1899 bởi Dàn nhạc Helsinki Philharmonic, do nhà soạn nhạc chỉ huy. Sau buổi ra mắt, Sibelius đã thực hiện một số sửa đổi, kết quả chính là phiên bản vẫn được biểu diễn ngày nay. Phiên bản sửa đổi được hoàn thành vào mùa xuân và mùa hè năm 1900, và lần đầu tiên được trình diễn tại Berlin bởi Helsinki Philharmonic, do Robert Kajanus chỉ huy ngày 1 tháng 7 năm 1900.

Bản giao hưởng được đặc trưng bởi việc sử dụng các bản độc tấu đàn dây và bộ gỗ; chương đầu mở ra với một đoạn độc tấu clarinet dài và rời rạc. Ý tưởng này trở lại khi bắt đầu chương 4, fortissimo trong nhóm dây, với nhạc đệm bở các hoà âm bởi nhóm gỗ và đồng và các chương tiếp theo bao gồm violon, viola và cello solo. Hầu hết các buổi biểu diễn của tác phẩm này kéo dài từ 35 đến 40 phút. Nhiều nhạc trưởng chọn cách giảm tốc độ được đề xuất bởi các dấu hiệu số liệu của Sibelius, đặc biệt là ở phần nhanh (Allegro Enerico) của chương đầu. Chính vì điều này, nhiều phiên bản của bản giao hưởng dài tới 38 - 40 phút (các nhà xuất bản đề nghị thời lượng 40 phút).

Nhạc cụ biểu diễn: 2 flute (cả hai nhân đôi thêm piccolo), 2 oboe, 2 clarinet (chương 1 và 4 trong A, 2 và 3 trong B♭), 2 bassoon, 4 horn, 3 trumpet, 3 trombone, tuba, timpani, tam giác, trống bass , cymbals, đàn hạc và dàn dây.

Các chương: Như hầu hết các giao hưởng, Giao hưởng No.1 của Sibelius có bốn chương:

1/ Andante, ma non troppo - Allegro Enerico (trắng chấm dôi = 108) Mi thứ với hình thức sonata cùng Introduction.

Chương này bắt đầu với một bản độc tấu clarinet dài nổi tiếng, nêu rõ tất cả các chủ đề và mô típ cơ bản của bản giao hưởng.

2/ Andante (ma non troppo lento) (trắng = 54) ở Mi giáng trưởng hình thức ternary, hình thức biến tấu.

Tương tự chương hai của Bản giao hưởng số 2 của Sibelius, chương chậm bắt đầu lặng lẽ với những chủ đề bi thảm. Và mở rộng thành một lối đi lớn và giận dữ. Với các chủ đề ban đầu trở lại vào cuối và kết thúc một cách bình tĩnh.

3/ Scherzo: Allegro (trắng chấm dôi = 108) Đô trưởng, scherzo và hình thức trio.

Tương tự chương ba của Bản giao hưởng số 2, chương nhanh này không nhẹ nhàng nhưng đầy những phản kháng và câu hỏi. Nó kết thúc với stretto và kết thúc không hoàn chỉnh, đề xuất tiếng hú cuối cùng của Final.

4/ Finale (Quasi una fantasia): Andante - Allegro molto - Andante assai - Allegro molto come prima - Andante (ma non troppo) Mi thứ và giống như fantasia với phần giới thiệu được phối hợp từ chương đầu.

Bản ghi âm đầu tiên Giao hưởng No.1 của Sibelius được thực hiện bởi Robert Kajanus với Dàn nhạc Giao hưởng London cho nhãn hiệu HMV vào tháng 5 năm 1930.

(Nguồn: FB Nghiên cứu phê bình âm nhạc)

Nghe tác phẩm:

ĐĂNG BÌNH LUẬN

CAPTCHA
This question is for testing whether or not you are a human visitor and to prevent automated spam submissions.